Nhóm của Tiêu Linh Vũ có một cô gái xinh đẹp cùng nhiều chàng trai tuấn tú, tự nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người xung quanh. Dĩ nhiên, không phải ai nhìn họ cũng với ánh mắt thiện cảm.
“Đám đó tám nam một nữ, nhìn là thấy có chuyện mờ ám rồi!” Hai cô gái ăn mặc thời thượng, trang điểm đậm, khẽ xì xào với giọng chua ngoa.
Một trong hai người nheo mắt quan sát kỹ nhóm của Tiêu Linh Vũ rồi nói nhỏ:
“Hình như là Trịnh Hải Dương, thiếu gia của tập đoàn bất động sản Trịnh Thị, Cố Tử Dạ, tổng giám đốc Khách sạn Cố Thị, Viên Hiên Hạo, ông chủ đại lý xe Đằng Phi, người còn lại là Tiền Nhất Phàm, con trai phó huyện trưởng Tiền.”
“Chị Lan Lan, chị quen họ sao?” Lưu Linh Linh hơi kinh ngạc: “Nghe tên thôi cũng thấy ghê gớm rồi.”
Rồi cô ta nở nụ cười, nịnh nọt: “Mà cũng phải thôi, chị Lan Lan là tiểu thư nhà cục trưởng Lưu của cục liên hiệp quản lý, quen mấy người này là chuyện bình thường. Hay là… chị dẫn em qua chào hỏi một chút đi?”
Mỗi người đàn ông kia đều là nhân vật có tiền có thế. Nếu cô ta có thể bấu víu vào được một trong số họ, chẳng khác nào từ tro tàn bay lên phượng hoàng. Quan trọng nhất là cô ta sẽ không cần hầu hạ Lưu Khiết Lan nữa. Lưu Linh Linh tự tin vào sắc đẹp của mình, chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ khiến mấy người đàn ông kia xiêu lòng.
Lưu Khiết Lan hơi do dự:
“Không hay lắm đâu.”
“Sao lại không?” Lưu Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878377/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.