Trưởng phòng bảo vệ nói:
“Tổng giám đốc, tôi đã làm việc ở công ty này hai năm rồi. Tất cả chúng tôi đều gọi Thẩm Doanh là phu nhân tổng giám đốc, hơn nữa chưa từng ai nhìn thấy phu nhân thật sự, ngài không thể trách tôi vì không nhận ra bà ấy được.”
Trưởng phòng bảo vệ thẳng thắn chỉ ra ba vấn đề: Thứ nhất, công ty vốn đã có một vị phu nhân; thứ hai, phu nhân tổng giám đốc thật sự chưa từng xuất hiện ở công ty; thứ ba, Lâm Thiên Huy chưa bao giờ phủ nhận việc Thẩm Doanh không phải là phu nhân thật.
Tóm lại, với cương vị trưởng phòng bảo vệ, ông ta không hề có lỗi.
Sắc mặt Lâm Thiên Huy càng lúc càng u ám, ông chuẩn bị quát mắng thì dì Lâm chen ngang:
“Đủ rồi, ông chỉ giỏi đổ trách nhiệm cho người vô tội. Muốn nói chuyện sao? Được thôi, bảy giờ tối tôi sẽ chờ ở nhà.” Bà nhấn mạnh: “Lâm Thiên Huy, nếu ông không muốn nói chuyện ở nhà, vậy thì chúng ta ra tòa!”
Nói rồi dì Lâm quay người rời đi.
Lâm Thiên Huy nhìn theo bóng lưng vợ, cau mày, ông ta cảm thấy Hoàng Thi Văn đã thay đổi, nhìn xuống hộp thức ăn rơi trên mặt đất, ông ta do dự một chút rồi cúi xuống nhặt lên.
Thẩm Doanh bước lại gần, làm bộ vô tội cầu khẩn:
“Thiên Huy, em…” Chưa kịp nói hết câu thì đã bị ông ta phớt lờ, quay lưng bỏ đi.
Lần này, Thẩm Doanh đã chạm vào giới hạn cuối cùng của ông ta, đây là chuyện mà ông ta tuyệt đối không thể dung thứ.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878330/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.