Vợ và con trai ông rõ ràng đã ăn cơm ở nhà rồi, vậy mà lại sang nhà anh hai để tranh ăn, thật đúng là mất mặt.
Tiêu Minh Dương vừa bước vào đã quát:
“Hai người bị sao vậy? Chẳng phải đã ăn tối rồi sao? Sao lại còn sang nhà anh hai giành đồ ăn thế này?”
Lưu Xuân Hoa vẫn không ngừng gắp, còn trợn mắt với chồng:
“Ông thì biết gì, chị dâu nấu ăn ngon cực kỳ.”
Tiêu Tiểu Hối cũng ngẩng đầu phụ họa:
“Ba, đồ ăn ở đây ngon lắm, còn ngon hơn cả bánh trứng chiên sáng nay nữa!”
Nghe con nhắc, Tiêu Minh Dương lập tức nhớ đến hương vị bánh trứng sáng sớm. Nhìn bàn thức ăn trước mặt, ông cũng nuốt nước bọt:
“Thật sự ngon đến vậy sao?”
“Đúng đó!” Vợ và con trai đồng thanh gật đầu chắc nịch.
Cuối cùng Tiêu Minh Dương không kìm nổi cám dỗ. Ông giật lấy đôi đũa trong tay Tiểu Hối rồi gắp ngay hai miếng thịt bỏ vào miệng. Quả nhiên, hương vị ngon đến mức khó tin.
Tiểu Hối trừng mắt, kêu lên:
“Ba, ba lấy mất đũa của con rồi!”
Nhưng Tiêu Minh Dương chẳng thèm để ý. Điều khiến ông bất ngờ là rau còn ngon hơn thịt. Thế là tay ông lia liên tục, khiến đĩa rau nhanh chóng vơi đi.
Biết không giữ thì sẽ mất hết, Tiểu Hối lập tức ra chiêu cuối. Nó với tay ôm trọn đĩa cần tây, lấy hai tay che lại.
Thấy vậy, Tiêu Minh Dương vừa xấu hổ vừa quát con:
“Con làm gì vậy? Như thằng mọi thế! Đặt cái đĩa xuống mau!”
“Con không bỏ đâu!” Tiểu Hối cãi. “Con bỏ xuống thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878319/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.