Con bê con tỏ ra rất hiếu thuận, còn hơn cả nhiều người. Mẹ Tiêu thở dài:
“Thôi được, giữ lại con bê cũng được… còn con bò mẹ thì…” Bà không biết nên nói sao nữa.
Tiêu Linh Vũ mỉm cười:
“Mẹ, tin con đi, con bò già đó chưa c.h.ế.t ngay đâu.”
Mẹ Tiêu lắc đầu bất lực:
“Thôi được, đã mua về rồi thì con tự lo liệu đi.”
“Cảm ơn mẹ!” Tiêu Linh Vũ vui vẻ cảm ơn.
Nói chuyện thêm một lát, Tiêu Linh Vũ trở về phòng.
Cô không biết rằng sau khi mình đi, mẹ lại khẽ thở dài, quay sang chồng:
“Ông à, ông có thấy con gái mình thay đổi nhiều không?”
Con gái vốn ngoan ngoãn, hiểu chuyện, nhưng giờ lại độc lập, cứng cỏi hơn. Một đứa con gái như thế e rằng sẽ khó làm dâu nhà người ta, dễ xung khắc với bên chồng. Nghĩ đến đó, bà lại thấy lo lắng.
Ngược lại, ba Tiêu lại chẳng nghĩ thế.
“Con cái có chính kiến thì càng tốt, người ta mới không bắt nạt được! Dù sao thì chúng ta cũng không thể sống thay cho chúng, muộn rồi, đi nghỉ thôi.” Ông đứng dậy đi về phòng, mẹ Tiêu nghĩ một lúc rồi cũng theo chồng.
Trong phòng, Tiêu Linh Vũ cài then cửa, lập tức tiến vào không gian. Vừa bước vào, cô đã sững sờ, không gian này chưa bao giờ ngừng mang đến bất ngờ.
Một số hạt giống gieo hôm qua đã nở hoa, tốc độ sinh trưởng thật đáng kinh ngạc, bình thường, cà tím phải mất ít nhất hai tháng mới trưởng thành và cho quả, nhưng ở đây chỉ cần hai ngày. Linh Vũ quan sát kỹ, đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878315/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.