Khu biệt thự sang trọng nhất thủ đô Bắc Kinh quy tụ vô số căn nhà xa hoa, chỉ những kẻ quyền thế, giàu có mới có thể đặt chân sinh sống tại nơi này.
Ở trung tâm khu vực ấy có một tòa biệt phủ chiếm diện tích lớn nhất, con đường dẫn vào phủ chính được trồng đầy cây cổ thụ, tỏa bóng rợp cả lối đi.
Ngôi nhà mang đậm phong cách kiến trúc cổ truyền Trung Hoa, toát lên vẻ trang nhã, giản dị nhưng giàu chất nghệ thuật. Đồng thời, nơi đây cũng được thiết kế hài hòa với thiên nhiên, sân vườn đơn sơ, hệ thống tưới phun sương tạo nên khung cảnh mờ ảo như rừng sớm mai. Tất cả khiến biệt phủ vừa bí ẩn vừa uy nghiêm.
Lúc này, trong gian chính sảnh, một người đàn ông nghiêm nghị sốt ruột hỏi vị trung niên trước mặt:
“Bác sĩ Hoàng, tình hình của ông nội tôi sao rồi?”
Bác sĩ Hoàng đáp:
“Thiếu gia, ngài ấy đã qua cơn nguy kịch, như cậu biết đấy, ngài ấy bị trúng đạn ngay gần tim, tình huống cực kỳ nguy hiểm nên không thể tiến hành lấy viên đạn ra. Giờ chỉ có thể giữ cho tinh thần ngài ấy ổn định, cơ thể sẽ tự dần hồi phục.”
Cung Thiên Hạo gật đầu:
“Tôi hiểu rồi.”
Bác sĩ Hoàng khuyên thêm:
“Vì vậy, thiếu gia, tôi đề nghị đưa ngài ấy đến một nơi yên tĩnh để tịnh dưỡng. Năm nay ngài ấy đã ngoài tám mươi, không thể chịu thêm bất kỳ kích động nào nữa. Nếu còn xảy ra chuyện như hôm nay, e rằng ngay cả trời phật cũng khó mà cứu nổi.”
Ánh mắt Cung Thiên Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878289/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.