Nghe thấy lời nhắc của Tiêu Linh Vũ, Triệu Huy Thanh nghiến răng tức giận:
“Cô Tiêu, tôi sẽ không quên năm triệu của cô đâu!”
Nhưng trong lòng ông ta chửi thầm: Năm triệu c.h.ế.t tiệt! Đúng là điên rồ! Mong cô ta nghẹn c.h.ế.t vì nó!
Mối hận của Triệu Huy Thanh với Tiêu Linh Vũ càng sâu thêm. Ông thề rằng sẽ lấy lại số tiền này sau khi Tiêu Linh Vũ mất đi sự ưu ái của Nhan thiếu gia:
Tiêu Linh Vũ, cứ chờ đấy. Đến lúc đó, tôi sẽ khiến cô hối hận vì đã dám đắc tội với tôi!
Suy nghĩ của Triệu Huy Thanh được giấu kín đến mức không ai đoán ra, kể cả Tiêu Linh Vũ. Nhưng ngay cả khi cô biết, mọi chuyện cũng chẳng thay đổi gì. Triệu Huy Thanh và con gái ông ta ỷ có tiền mà ngang ngược bắt nạt người khác. Vậy nếu một ngày họ mất hết tiền thì sẽ ra sao? Triệu Huy Thanh gật đầu, quay sang thư ký:
“Thư ký Lâm!”
Thư ký Lâm lập tức hiểu ý, lấy từ túi ra một tờ séc trắng, viết số tiền rồi đưa cho Triệu Huy Thanh.
Triệu Huy Thanh đè nén cơn giận, ký tên mình lên. Với tài sản hàng trăm triệu, ông ta vẫn có thể bỏ ra năm triệu.
Thư ký Lâm đưa tấm séc cho Tiêu Linh Vũ. Tiêu Linh Vũ không chút do dự nhận lấy, mỉm cười:
“Đúng là có tiền thì thật tốt! Tiền có thể làm được nhiều chuyện thật.”
Triệu Huy Thanh không trả lời, chỉ nghiêm giọng:
“Cô Tiêu, giờ chúng ta có thể nói đến điều kiện thứ hai chưa?”
Tiêu Linh Vũ gật đầu:
“Tất nhiên rồi!”
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878269/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.