Kỳ thi đại học diễn ra trong những ngày thời tiết đều tốt đẹp.
Đoạn Lỗi và ủy viên thể dục đều thi tại trường số 3. Nghe nói lão Hạ và chủ nhiệm giáo dục đều mặc nguyên bộ đồ thể thao màu đỏ chót, từ sớm đã đứng ở cổng trường để cổ vũ học sinh.
"Cái phong cách đó, phải nói sao nhỉ..."
Đoạn Lỗi sờ cằm, cẩn thận lựa chọn từ ngữ: "Cực kỳ... rực rỡ."
Rất nhiều học sinh trường khác thậm chí còn không dám đến gần cổng trường, kéo các bạn trường số 3 lại hỏi nhỏ: "Nghe nói trường các cậu có thể trèo tường hả? Ở đâu thế, kéo anh em một tay..."
Những giáo viên còn lại ăn mặc cũng bình thường hơn, nhưng ai nấy đều hiền đến mức khiến người ta không quen.
Giáo viên ngày thường nghiêm khắc thì cười rạng rỡ, ngay cả Tần bạo chúa cũng dịu dàng lạ thường, đứng ngoài phòng thi, nắm tay từng học sinh một để động viên.
"Thi xong tuyệt đối không được đối chiếu đáp án, về nhà ăn uống đầy đủ, không được ăn kem giải nhiệt, dù có mất ngủ cũng phải nhắm mắt nằm trên giường."
Ủy viên thể dục trôi chảy lặp lại: "Chắc chắn không sai một chữ, em thuộc lòng cả rồi."
Lúc vào cổng trường, ủy viên thể dục vốn định lẻn vào cho xong. Ai ngờ vừa đi đến cổng đã nghe thấy ông thầy chủ nhiệm ngày nào cũng túm cậu ta vì tội đi muộn đang khoe khoang với người bạn cũ đến trường coi thi: "Cái cậu cao cao kia kìa, thấy chưa? Chạy nhanh cực kỳ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-noi-chuyen-voi-toi/3564433/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.