Tương lai rộng mở, tiền đồ xán lạn.
Cận Lâm Côn ôm cậu vào lòng, yên lặng một lúc lâu.
Kẹo vị dâu, còn lại một nửa nhỏ, nằm trên đầu lưỡi ngọt ngào đến mức không thể tả, như thể thấm thẳng vào tận cổ họng.
Tai Vu Sanh nóng bừng, khóe môi mím lại, quay người định bỏ đi, lại bị hắn theo bản năng ôm chặt vào lòng.
"Bạn trai xem rồi."
Cận Lâm Côn ôm cậu, cúi đầu hôn lên trán cậu, môi khẽ chạm vào: "Rất tốt."
Giọng nói trầm ấm dịu dàng vang lên bên tai, mang theo hơi ấm nóng bỏng.
Nụ hôn của Cận Lâm Côn rất nhẹ nhàng, kiềm chế không dám đi sâu, chỉ lướt nhẹ trên đuôi mắt cậu.
Vu Sanh dần dần thả lỏng trong vòng tay hắn, tựa vào hõm cổ hắn.
Có lẽ là vì muốn tìm tư thế thoải mái hơn, mái tóc ngắn hơi cứng cọ nhẹ vào cổ hắn, hơi ngứa, lại mang theo chút ấm áp quen thuộc.
Bạn nhỏ luôn vô tình có những hành động như vậy, mềm mại vô cùng, lại khiến trái tim người ta đập loạn nhịp.
"Về nhà ghé qua siêu thị nhé."
Cận Lâm Côn xoa tóc cậu, cúi đầu chạm nhẹ lên môi Vu Sanh, trán áp vào trán cậu: "Vẫn muốn ăn khoai tây chiên nữa không? Thích vị cà chua à?"
Vu Sanh rõ ràng là chưa từng ăn mấy loại đồ ăn vặt này bao giờ, lúc mua thì nghiêm túc không cho hắn chọn nhiều, sau đó lại vừa đọc sách vừa lén lút lấy khoai tây chiên ra ăn, bị hắn bắt gặp mấy lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-noi-chuyen-voi-toi/3563179/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.