Bị lôi đi giảng bài vào đêm hội trước ngày khai giảng, cả đám người đứng đầu là Đoạn Lỗi đều cảm thấy người trong video có lẽ không phải Vu Sanh thật.
Hoặc là bị bắt cóc ở trại hè, trải qua một số thí nghiệm vô nhân đạo nào đó.
Nhưng vì Vu Sanh đã có uy quyền từ lâu, nên một nhóm thiếu niên đang cầm bài và chuột trong tay không ai dám động đậy, im lặng nhìn anh Sanh của họ cầm bình giữ nhiệt ngâm táo đỏ kỷ tử, kiên nhẫn giải thích chi tiết cho họ cả buổi tối.
Khi Vu Sanh tắt video và lên giường đi ngủ, mọi người như được thanh thản và thăng hoa tâm hồn."Nói thật nhé." Người thứ ba trăm lẻ hai yếu ớt nói, "Lúc đầu anh Sanh nói muốn giảng bài, thật ra tôi đã từ chối..."
Đoạn Lỗi bực bội: "Thế sao cậu không từ chối đi?"
Người thứ ba trăm lẻ hai: "Tôi dám sao? Để rồi ngày mai bị anh Sanh ném từ trong tường ra ngoài tường vì không học bài à?"
Nam sinh thứ hai nói thêm: "Để rồi bị anh Sanh đày từ bạch kim xuống đồng vì không học bài à?"
Nam sinh thứ ba nói thêm: "Đánh bài thua liên tục mười tám ván, đến quán net lại gặp mẹ, bị mẹ lôi thẳng từ quán net lên tầng hai à?"
…
Người cuối cùng giơ tay kết luận: "Vì những điều này, so với chuyện học hành nhỏ nhặt, tôi thấy chúng ta hoàn toàn có thể chịu đựng được."
Các bạn học sinh trường số 3 an ủi nhau một lúc, cầm bài tập đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-noi-chuyen-voi-toi/3563134/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.