Edit - Beta: Lune
Quý Đồng ngồi bên cửa sổ, đang định đứng dậy mở cửa sổ để tận hưởng làn gió mát trong khi ăn trái cây, nghe được lời khen như vậy lập tức cứng người tại chỗ.
Đáng lẽ cậu phải vui lắm.
Nhưng Âu Dương Vũ với bạn cùng bàn ngồi phía trước lại cười khúc khích, tiếng cười như tràn ngập sự giả tạo của 1m82.
Làm cậu muốn lấy tăm xiên vào cái lưng đang rung lắc không ngừng của hai tên đáng ghét kia.
... Nhưng dù sao thì được người khác khen cao vẫn thích lắm.
Quý Đồng hắng giọng, chậm rãi ngồi xuống, bình tĩnh nói: "Thật ạ?"
Đàn anh còn chưa khai giảng đã xin chữ ký của cậu với ký chủ này quả nhiên rất có mắt nhìn.
Quần chúng hóng hớt Âu Dương Vũ với bạn cùng bạn cũng lặng lẽ dỏng tai nghe ngóng.
"Thật mà." Giọng điệu Kiều Vân Hạc vô cùng chân thành: "Cái áo em mặc hôm đi thi làm dáng trông thấp đi, áo sơ mi đen này hợp hơn, khiến cả người trông cao ráo hẳn lên, nhưng tiếc là loại áo này kén người mặc quá nên anh không mặc được."
Có lý có chứng, vô cùng thuyết phục, không có chút dấu vết nào của việc thổi phồng.
Hai người ngồi bàn trước nghe mà ngỡ ngàng: "Đây là anh khóa trên trong viện mình à? Hay viện Quản lý? Chứ sao dẻo miệng quá vậy."
Quả nhiên rất tinh mắt.
Quý Đồng lập tức cười đến cong cả mắt, chủ động chìa hộp đựng trái cây tới: "Đàn anh ăn quả không?"
Trước cái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-ngap-nghe-he-thong-xinh-dep/3359146/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.