Trong khi hai người còn đang ân ái trước cửa nhà thì bên trong truyền đến tiếng của Ngọc Diễm.
- Ba nó ơi, Tiểu Diệp về rồi kìa.
Lúc này Tư Diệp mới hoàn hồn kéo xa khoảng cách giữa hai người. Dương Tử nhìn hành động của cô, khoé miệng lại càng nâng lên.
Hai người vừa bước vào trong nhà thì từ trên bậc thang của xuất hiện thêm một người. Trên người mặc một bộ đồ ngủ pijama, dáng người hơi cao gầy, gương mặt hiện rõ vết nhăn của tuổi già nhưng có phần nghiêm nghị, trên đầu đã xuất hiện vài cọng tóc bạc. Người đàn ông này không ai khác chính là ba của Tư Diệp, Trương Tư Khải.
Tư Diệp vừa nhìn thấy liền chạy đến ôm lấy người ba đã lâu không gặp, gương mặt xúc động đến đỏ lên, khoé mắt lại có chút ướt.
- Ba.
Tư Khải nhìn thấy con gái duy nhất của mình, trên mặt hiện lên sự ôn nhu, xoa đầu cô.
- Ừm. Về rồi à? Có mệt không?
- Không ạ. Từ đó về đây cũng không xa, hơn nữa còn có anh ấy đưa con đi.
Tư Diệp vừa nói vừa dùng tay chỉ về phía hắn. Tư Khải nhìn xuống dưới mới phát hiện trong nhà lại xuất hiện một người lạ mặt.
Nhìn thấy Tư Khải dùng ánh mắt xem xét nhìn mình, hắn cũng không sợ sệt, mỉm cười thân thiện cúi đầu.
- Chào bác, con là Dương Tử. Bạn trai của Tư Diệp.
Sau khi đánh giá một lượt, ông vẫn là cảm thấy đối phương có chút quen mắt. Nhưng Tư Khải nào quan tâm chuyện đó, ông gật đầu 'Ừm' một tiếng rồi quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-dung-vao-bao-boi-cua-tong-tai/163029/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.