Từ ngày Trần Phi chuyển đi thì đã ba tuần trôi qua. Ngày đám cưới của chị họ ngày càng gần khiến cho Tư Diệp lo lắng không thôi.
Mặc dù Dương Tử đối với cô ngày càng tốt nhưng cứ mỗi lần cô làm không vừa ý hắn thì hắn sẽ trở nên vô cùng lạnh lùng. Tư Diệp rất sợ dáng vẻ đầy sát khí của hắn nên không dám nói với hắn chuyện gia đình, cô cũng dần quên đi chuyện đó.
Nhưng tuần trước mẹ cô vừa gọi đến. Hỏi cô đã chuẩn bị quà cưới chưa thì cô mới sực nhớ ra. Cô phải nói dối rằng công việc dạo này bận rộn nên chưa mua. Mẹ cô cũng không giục cô nên hai người hỏi thăm qua lại rồi tắt máy.
Cứ như vậy chỉ còn một tuần nữa là đến đám cưới chị họ nên Tư Diệp quyết định liều một phen.
Cô đứng trước cửa phòng không ngừng lẩm bẩm những câu nói để thuyết phục hắn. Hít một hơi thật sâu, nở nụ cười thật tươi, chỉnh lại chiếc váy ngủ rồi mở cửa bước vào.
Nhìn nam nhân đang thảnh thơi nửa nằm trên giường, máy tính đặt trên hai chân đang bắt chéo, tay liên tục gõ lên bàn phím.
Tư Diệp bước đến cạnh hắn, lặng lẽ ngồi xuống nhìn xem hắn đang làm gì.
- Sao vậy?
Dương Tử nhanh như chớp một tay ôm lấy eo cô kéo cô vào lòng, một tay đặt máy tính lên bàn.
- A... Thì... Em muốn nói với anh chuyện này.
Nhìn Tư Diệp cười ngốc, ấp a ấp úng không dám nhìn hắn. Dương Tử cảm thấy biểu cảm này có chút đáng yêu liền lưu nó vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duoc-dung-vao-bao-boi-cua-tong-tai/163028/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.