Không còn gặp lại không có nghĩa là chia ly
Không còn tin tức cũng
Không có nghĩa đã lãng quên
Chỉ vì nỗi đau của anh đã thấm vào trong em
Như ánh trăng hòa vào trong từng khe núi
Những đêm lạnh cô đơn sẽ chạm đến nỗi đau xưa cũ trong tim em.
Ngày mùa hè nắng chói chang làm bạn với tiếng ve kêu râm ran đây đó, giữa hồ nước không tên trong khuôn viên trường đại học B, bạt ngàn hoa sen đang từ từ hé nở, thỉnh thoảng một cơn gió nhẹ thổi qua, mặt hồ lăn tăn gợn sóng, cánh sen nhẹ nhàng lay động, cành hoa mềm mại đong đưa xua tan cơn nóng cháy giữa ngày hè khiến người ta lưu luyến không muốn rời đi.
Nhưng không phải ai cũng có may mắn được thưởng thức nét tao nhã đó. Các sinh viên trở về sau kỳ nghỉ hè đang tụm năm tụm ba bận bịu chọn môn học, bận bịu mua sách vở, bận bịu hỏi thăm giảng viên mới là ai… Mới khai giảng, có rất nhiều chuyện cần phải lo, cái hồ sen xanh mướt ngút ngàn kia làm gì có ai ở không liếc mắt thêm một cái? Hiếm hoi lắm mới được lúc rảnh rỗi tụ tập với nhau, thì cũng chỉ bận than thở nỗi lòng.
Nỗi lòng dù có nhiều thế nào, thì vẫn phải vào lớp. Buổi sáng, giảng đường khoa công nghệ thông tin có tiết học chung môn toán cao cấp, các trai thanh gái lịch uể oải bước vào giảng đường, rải rác chọn vị trí tít phía sau ngồi xuống. Trên dãy đầu, không ngờ cũng có người ngồi, trời ạ, môn này mà cũng chiếm hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doi-anh-ngoanh-lai/130245/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.