Bầu không khí trên đảo rất tốt, không có tiếng ngựa xe nô nức, không có những dòng người hối hả và cũng không có mấy thứ khói bụi làm người ta khó thở.
Mỗi thời điểm trong ngày đều mang theo một nét đẹp riêng. Nếu ngày hôm qua họ đã cùng nhau nhìn ngắm hoàng hôn rực rỡ, say giấc dưới bầu trời đầy sao thì sáng nay lại được tắm mình trong nắng sớm và lắng nghe bản hòa tấu của đất trời.
Có chút bất ngờ, hôm nay Lam Thư Dung lại là người dậy trước.
Lòng bàn chân có chút lạnh nhưng hai bàn tay thì lại vô cùng ấm áp, vì suốt một đêm qua nó được giấu kỹ giữa cơ thể nàng và Phạm Thanh Khê.
Sau khi ý thức được hoàn cảnh hiện tại, nàng không nhịn được mỉm cười, lại cử động một chút ngẩng đầu nhìn ngắm gương mặt của cô. Nhưng do nàng nằm thấp hơn nên chỉ có thể nhìn thấy chiếc cằm tinh tế cùng chóp mũi thẳng tắp của cô.
Lam Thư Dung cũng không suy nghĩ quá nhiều, cứ thể làm theo ý mình, rướn người hôn lên chiếc cằm xinh đẹp đó.
Hành động này của nàng thành công đánh thức Phạm Thanh Khê, người kia đưa mắt nhìn nàng, sau đó lại chủ động dời ra khoảng cách.
Nàng có chút bất mãn bĩu môi, rồi lại giống như tự mình tiêu hóa chút không hài lòng đó. Rất nhanh liền cong môi nói với cô câu "chào buổi sáng".
Phạm Thanh Khê gật đầu, cũng đáp lại: "Chào buổi sáng."
Nếu như là ngày bình thường, sau khi tỉnh dậy cuộc sống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-doan-duoc/3376322/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.