Thân thể lão đầu kỳ quái dừng lại, nói.
“Tiểu tốt vô danh mà thôi.”
Hắn vẫn là không muốn nói ra.
Diệp Ninh không phải là người thích ép người khác làm chuyện mà bản thân không muốn, nên chỉ có thể từ bỏ, chỉ hỏi một câu.
“Vậy thì ngươi là đồng bạn của thủ hạ của ta, thì cũng phải nói cho ta biết tên của ngươi đúng không?”
Hắn trầm mặc một chút, rồi nói.
“Võ Tam Tư.”
Võ Tam Tư?
Diệp Ninh âm thầm ghi nhớ lại.
Ở bên ngoài, bởi vì Viện giám sát nháo loạn xôn xao.
Nội bộ Viện giám sát cũng không dừng lại.
Bỏ hoang quá lâu rồi, chỉ riêng việc sửa sang lại Viện giám sát, đã phí không ít công sức.
Nhưng mà mọi người đều vui vẻ.
Bởi vì bọn họ cảm thấy bản thân đang làm một chuyện có ý nghĩa.
Dù sao thì cũng là đám người có sức mạnh phi thường, chỉ dùng thời gian một ngày, đã làm gần hết những chuyện cần phải làm.
Diệp Ninh không đi giúp đỡ.
Hắn đi vào phòng kho, nơi để những cuốn sách được chất đống.
Đây là trọng địa của Viện giám sát, nếu như không phải thủ lĩnh từ Thông Phán trở lên, thì không có quyền đi vào đi.
Hắn là Ngự Sử của Viện giám sát, đương nhiên không có điều gì cấm kỵ.
Nguyên nhân Diệp Ninh đi vào đây, cũng không có lý do gì phức tạp, hắn chỉ là muốn làm rõ thông tin gốc gác của những thuộc hạ đáng chết này thôi.
Tuy Thái Hướng Cao đã đơn giản nói với hắn, nhưng mà không hề chi tiết.
Hơn nữa, Thái Hướng Cao cũng chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829177/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.