Nhưng ván đã đóng thuyền, Diệp Ninh còn có thể nói cái gì đây?
Hắn chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền đưa ra sắp xếp.
Sau đó nghe thấy giọng nói phấn khích của Ngụy Văn Thông.
“Được, đã rất nhiều năm rồi chưa thẩm vấn người khác, đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ móc miệng hắn ra, làm rõ hắn đã làm bao nhiêu chuyện xấu, tốt nhất là thông qua hắn, có thể tìm được chứng cứ phạm tội của phủ Uy Vũ Hầu!”
Sau khi Ngụy Văn Thông suy nghĩ lý trí hợp lý.
Hắn cho rằng Viện giám sát và Uy Vũ Hầu là nước lửa không hợp nhau, hai hổ tranh đấu, nhất định sẽ có một bên ngã xuống.
Vì thế đợi đối phương xuất chiêu, còn không bằng tụ bản thân ra tay trước.
Lý Tam chỉ là người làm chất xúc tác, tuy hắn là một nhân vật nhỏ bé, nhưng lại là quản gia của Hầu phủ, nhất định biết được không ít chuyện.
“Tùy ngươi.”
Diệp Ninh xua xua tay.
Hắn vẫn còn đang đắm chìm trong sự bi thương to lớn do sự thất bại của việc tìm đường chết mang đến.
Đang tốt lành, tại sao mọi chuyện lại biến thành như thế này chứ?
Mà vào lúc này, đột nhiên lão đầu kỳ quái vẫn luôn trầm mặc nói lên một câu.
“Chúng ta tra ra được chứng cứ phạm tội của phủ Uy Vũ Hầu, phủ Uy Vũ Hầu cũng sẽ không ngồi rảnh rỗi.”
Trong mắt lão đầu kỳ quái hiện ra vẻ lo lắng.
“Đại nhân phải cẩn thận.
Ta.
Phải cẩn thận?
Tinh thần Diệp Ninh phấn chấn lên, dường như ý thức được cái gì đó.
“Nói thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829176/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.