Hắn nghĩ đến lời nói lúc trước Diệp Ninh nói với hắn.
“Có lẽ ngươi nên cảm tạ ta, nếu như không phải ta đến kịp thời, một đao này của ngươi chém xuống, vậy thì ngươi sẽ thật sự bị hủy rồi!”
Mỗi một câu nói của Diệp Ninh, Ngụy Văn Thông đều hiểu rất rõ.
Duy chỉ có câu này, khiến hắn cái hiểu cái không.
Nhưng mà lúc này, hắn đã bừng tỉnh.
“Một đao kia của ta, nếu như thật sự chém xuống, không chỉ đơn giản là một tính mạng, mà là sẽ chém đi lương tri của ta…”
Cái chết không là cái gì.
Giống như Diệp Ninh nói, cho dù là chết, hình tượng quang vinh của hắn sẽ vĩnh viễn tồn tại trong lòng mọi người.
Nhưng nếu như tâm chết thì sao?
Nếu như một đao kia thật sự chém xuống, vậy thì sẽ thật sự không thể quay đầu nữa.
Từ đó về sau, sẽ là một cái xác không hồn chân chính.
Có một vài người còn sống, nhưng thật ra đã chết…
Ngụy Văn Thông đau thương cười một tiếng, cảm thấy có chút may mắn, lại có chút đau khổ.
Bắt đầu từ lúc nào, ta đã sa đọa thành thế này?
Nếu như không phải Diệp đại nhân, ta sẽ thật sự phạm phải sai lầm không thể tha thứ được.
“Có người chết, lại vĩnh viễn còn sống… Nói hay lắm, nhưng mà Diệp khanh, trẫm chính là cần khanh còn sống, thánh hiền chết đi đủ nhiều rồi, anh hùng còn sống, chỉ còn có ngươi!”
Trong lòng Cơ Minh Nguyệt lại lần nữa tan vỡ.
Nàng là một nữ nhân, không sai, nhưng mà nàng vẫn cảm thấy, mình không thua kém bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829160/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.