Cho dù chết rồi, vẫn còn có thể phát huy nhiệt lượng còn sót lại.
“Diệp huynh không cần lo lắng, bây giờ Vũ Hóa Môn đang bận rộn sinh thần của tổ sư, trong thời gian ngắn, sẽ không có xuất thủ gì.”
Trong mắt Liễu Tam Nguyên lộ ra thần sắc kỳ lạ.
Diệp đại nhân này, quả nhiên danh bất hư truyền, nghe nói tiên môn sẽ đến giết hắn, không chỉ không có sợ, ngược lại mặt còn lộ ra vẻ mỉm cười.
Đây chính là đứng trước núi thái sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc trong truyền thuyết sao?
Hôm nay Liễu Tam Nguyên xem như đã biết cái gì mới thật sự là dũng sĩ chân chính.
“Như thế sao…”Diệp Ninh có chút thất vọng, nói vậy thì thời gian chết của ta sẽ lại bị trì hoãn?
Không được!
Ta không thể trông cậy vào người khác đến giết ta, bản thân mình phải cố gắng!
Diệp Ninh giữ vững tinh thần, hỏi.
“Liễu huynh, trong kinh thành, nhất định là ngọa hổ tàng long, có rất nhiều nhân vật lớn không được đắc tội đúng không?”
Liễu Tam Nguyên khẽ giật mình, không ngờ được Diệp Ninh sẽ hỏi như thế.
Nhưng hắn phản ứng rất nhanh nói.
“Đây là điều đương nhiên, kinh thành ngư long hỗn tạp, rất nguy hiểm, có điều…Diệp huynh nghe ngóng cái này làm gì?”
Phải chịu sự hạn chế của hệ thống, Diệp Ninh không thể nào nói thật, chỉ có thể tìm lý do, nói.
“Tại hạ chỉ là một tỉ quan nho nhỏ, giống như ếch ngồi đáy giếng, tầm mắt có hạn, không biết sâu cạn, Liễu huynh là con trai của tể tướng, kiến thức phi phàm, ngươi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829104/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.