“Không hổ là Diệp đại nhân, lúc nào cũng không quên đọc sách, đúng thật là khiến người khác cảm thấy xấu hổ!”
“Buổi sáng thức dậy là thời điểm để đọc sách, chúng ta là người đọc sách, nên làm như thế.”
“Học tập theo Diệp đại nhân, ta cũng trở về đọc sách, ngày mai lại đến bái kiến!”
Đám người không có chút ý kiến nào, ngược lại còn tán thưởng Diệp Ninh.
Mặt Hoàng lão đầu run rẩy, hắn tùy tiện nghĩ ra một lý do, thế mà lại có thể khiến cho đám người tán thưởng.
Thế giới này quá quỷ dị rồi.
“Rốt cuộc công tử đã làm cái gì?”
Trong lòng hắn hiếu kỳ.
Mặc dù hôm qua động tĩnh rất lớn, nhưng dù sao hắn cũng là một nô bộc không học thức, không kiến thức.
Chỉ lo trốn ở trong phòng run lẩy bẩy, căn bản chưa từng đi ra khỏi cửa, cho nên cũng không biết có chuyện gì xảy ra.
Một nhóm người đọc sách tán đi, ngay sau đó lại có một nhóm đến, đều là muốn bái kiến Diệp Ninh.
Hoàng lão đầu tùy tiện lất một lý do.
“Công tử chưa tỉnh ngủ.”
“Nên như thế, Diệp đại nhân lo cho nước lo cho dân, đúng là cần nghỉ ngơi.”
“Công tử bị tiêu chảy.”
“Diệp đại nhân thân thể thiên kim, cần phải bảo trọng, ở chỗ ta có một chút ngân lượng, hay là cầm đi mua một chút thuốc cho Diệp đại nhân.”
…
Tóm lại, tùy ngươi nói, dù sao cũng đều là nói qua được.
Đầu của Hoàng lão đầu tê dại.
Đưa tiễn một nhóm lại một nhóm khác đến.
Sau đó, rốt cuộc cũng có một nhân vật khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829103/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.