“Có nghị lực lớn, có khí phách lớn!”
“Người này xuất hiện, Thánh Viện nhất định có thể giải phong ấn!”
Trong mắt Liễu Thận lóe ra ánh sáng óng ánh.
Lần này, không liên quan đến triều đình, chỉ là kỳ vọng của một người đọc sách đối với thánh địa trong lòng lại xuất hiện trong thế gian.
“Người mà sơn trưởng Thánh Viện nói, sợ rằng không kém bao nhiêu với thánh hiền thiên cổ đi.”
Cơ Minh Nguyệt liên tục cười khổ.
“Thánh Nhân chỉ tồn tại trong sánh vở, chưa từng xuất hiện trên thế gian? Lẽ nào Liễu tướng cảm thấy Diệp Ninh có thể so với Thánh Nhân sao?”
Thánh Viện là nơi giảng đạo của Thánh Nhân.
Như thế đương nhiên Thánh Nhân có thể giải phong ấn của Thánh Viện.
Nhưng vấn đề là, muốn trở thành Thánh Nhân hà khắc cỡ nào?
Nhất định phải có nghị lực lớn, khí phách lớn, công tích lớn, bất luận là tự thân tĩnh dưỡng, hay là tài hoa của bản thân, đề phải đạt đến trình độ khoáng cổ tuyệt kim!
Dạng người này, mới có khả năng trở thành Thánh Nhân.
Nho môn truyền thế không biết bao nhiêu năm tháng, cũng chỉ thời kỳ Thượng Cổ xuất hiện mấy tôn Thánh Nhân, khai sáng đạo thống Nho môn.
Kể từ đó, không có Thánh Nhân xuất thế, nhiều nhất cũng chỉ là Á Thánh, Bán Thánh.
Cơ Minh Nguyệt cảm thấy bất luận là tài hoa hay là phẩm cách của Diệp Ninh, đều rất không tệ, nhưng nàng cũng không cho rằng Diệp Ninh đã đạt đến tiêu chuẩn có thể so với thánh hiền thời cổ,
Điều đó quá khó.
Gần như là không có khả năng!
“Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829100/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.