Hắn thấy chết không sợ, công khanh cả triều ở trong mắt đều như cặn bã, thậm chí hắn còn giận dữ mắng tiên môn, hô to “loạn thần tặc tử, người người phải tru diệt!”
Đây là hành động vĩ đại cỡ nào?
Hành động vĩ đại như thế, thiên cổ hiếm thấy.
Đặt ở trong sử sách, có thể gọi la tráng sĩ đứng đầu thiên cổ!
Đây là thời đại nho gian đang xuống dốc.
Càng xuống dốc, càng sẽ nhớ về quá khứ vinh quang, sẽ càng chờ mong anh hùng xuất hiện.
Diệp Ninh xuất hiện, đã thỏa mãn nhu cầu tinh thần của vô số người.
Người đọc sách chúng ta, đúng nên như thế!
Cho nên dường như hơn phân nửa người đọc sách ở kinh thành đều chen chúc đến đây, phần lớn bọn họ, đều bị khí khái của Diệp Ninh lây nhiễm.
Bọn họ muốn dùng phương thức của mình, để ca ngợi hành động vĩ đại của Diệp Ninh.
Diệp Ninh làm người hai đời, chưa từng trải qua cảnh tượng như ngày hôm nay.
Đám người kia quỳ gối xuống, lời nói trong miệng đều là khen ngọi hắn.
Từ bên trong con mắt của họ, có thể nhìn thấy tôn sùng, cuồng nhiệt và kính nể.
Loại ánh mắt này, theo bản năng khiến cho Diệp Ninh không thoải mái.
Trong thời gian ngắn cũng làm cho chân tay hắn luống cuống.
Bởi vì thật ra hắn cũng không phải là loại người ở trong miệng mọi người đang nói đến.
Đại công vô tư, thấy chết không sợ, bênh vực lẽ phải, đền đáp quân vương… Giống như toàn bộ tất cả đặc điểm tốt đẹp nhất của người đọc sách đều xuất hiện ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829098/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.