Một cái khác, thì chính là đóng vai trung thần, nếu như đều là chết, vậy thì không bằng chết oanh oanh liệt liệt một chút.
Nhưng hắn lại đánh giá thấp lực ảnh hưởng câu thơ này mang đến.
Đây cũng là điều hợp lý, dù sao ở trước ngày hôm nay, hắn vẫn chỉ là một người hiện đại bình thường.
Hắn rất khó tưởng tượng, một câu thơ từ bản thân thuộc làu, ở trong tai những người thời cổ đại này nghe được, lại là chấn động bậc nào.
Hắn còn quên đi một điểm, đó chính là thế giới này cũng không bình thường.
Đây là một thế giới kỳ quái, có tiên nhân, có yêu ma, có sức mạnh siêu phàm tồn tại.
Hắn là một người đọc sách, cho dù tiền thân có trình độ bình thường, nhưng quả thật cũng là đệ tử Nho môn,
Nếu như đã là đệ tử Nho môn, vậy thì nhất định sẽ có văn khí lưu lại.
Diệp Ninh đọc một câu thơ không sao, nhưng mà theo sau câu thơ này, lại khiến cho văn khí trong cơ thể hắn cũng theo đó sôi trào lên!
Lúc đầu, văn khí trong cơ thể hắn cũng không nhiều, nhiều nhất xem như là tia nước nhỏ, còn xa mới có thể đạt đến cấp độ sôi trào.
Nhưng “dùng văn chở đạo”, hắn đọc lên một câu thơ, lập tức khiến văn khí tiêu tán giữa đất trời này toàn bộ tụ lại đến đây.
Mà đây còn không phải là điều kỳ quái nhất.
Điều kỳ quái nhất chính là, thuận theo văn khí lao đến, còn có chính khí rời rạc trong đất trời này.
Chính khí là cái gì?
Chính khí chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829094/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.