Hắn khoát tay chặn lại cây phất trần, trong đôi mắt lộ ra thần sắc không kiên nhẫn.
“Những việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này, bần đạo lười nghe.”
Hắn liếc nhìn Cơ Minh Nguyệt ngồi trên long ỷ, nói.
“Ý đồ bần đạo đến đây, có lẽ bệ hạ đã biết, Tấn Dương Lý gia, bốn đời ba công lao, uy vọng trong quận cực cao, làm vô số chuyện có lợi cho quốc gia, dựa vào công tích đó, theo lẽ nên được phong vương!”
Một câu nói, giống như sét đánh giữa trời quang.
Lông mày của đám người này nhíu lại, nín thở ngưng thần, câm như hến.
Đến rồi.
Chân tướng được phơi bày!
Diệp Ninh rất hiếu kỳ, Thiên Tử ở trên đài, sẽ trả lời như thế nào?
Trầm mặc.
Yên tĩnh cả mấy chục giây, từ trên long ỷ, mới truyền ra một giọng nói.
“Nếu như, trẫm không muốn thì sao?”
Cơ Minh Nguyệt cúi đầu xuống.
Từng chuỗi minh châu trên vương miện rủ xuống, che phủ lên hai mắt phẫn nộ của nàng.
Nàng chưa từng phẫn nộ như này.
Từ khi đang cơ đến nay, nàng ham hưởng lạc, hoang đường phóng túng, đều chỉ là giả vờ.
Thật ra trong lòng nàng mang chí lớn.
Chỉ có điều nàng biết, nàng càng biểu hiện ưu tú, sẽ càng bị nhằm vào.
Chỉ có thể hiện ra ngoài hồ đồ, mới có thể khiến tiên môn không để ý, âm thầm tích trữ lực lượng.
Nhưng hôm nay nàng bi ai phát hiện.
Nàng vẫn là quá ngây thơ, cho dù hắn biểu hiện hồ đồ thế nào đi chăng nữa, tiên môn vẫn sẽ không chậm rãi từng bước hủy diệt Đại Chu.
Khắp nơi nhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/250718/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.