10 giờ tối...
Ở cục cảnh sát, các hình cảnh đang tràn đầy khí thế đứng đợi sẵn ở trước cửa đợi lệnh để vây bắt sát thủ hắc hoa.
Tạ Hắc Lan đã đến cục cảnh sát cho biết tình hình trước đó, Kỳ Quân đã xin thời gian, và hôm nay là ngày chấm dứt. Sau khi nhận được lệnh, các hình cảnh lập tức lên xe nhanh chóng đến đó.
Đã thống nhất là 10 giờ tối cả hai bên đều xuất phát đến ngôi nhà ấy, nhưng Kỳ Quân đã đưa cô đến trước một tiếng để đối thoại với nhân cách Thi Vũ. Anh biết thế nào cũng sẽ có ẩu đả giữa hai người. Anh muốn tự mình giải quyết chuyện này, không để bất cứ ai làm tổn hại đến thân xác của Thi Thi.
Hai người bọn họ đánh nhau được nửa tiếng thì cùng nhau bắt lấy súng để ở sau lưng ra. Kỳ Quân giơ tay ngang, chĩa thẳng vào đầu của Thi Vũ, và Thi Vũ cũng vậy. Khoảng cách giữa hai người đứng đối diện là ba mét.
Kỳ Quân ánh mắt âm u, nhàn nhạt nói: "Cô sẽ không thoát được đâu, chi bằng hãy hợp tác"
Thi Vũ nhếch môi, ánh mát sáng như sao, lạnh nhạt nói: "Nếu anh muốn bắt tôi, tại sao trước khi vào, anh còn giao súng cho Thi Thi? Chẳng phải anh đã định sẵn trong chúng ta phải có một người chết?"
Kỳ Quân không nói gì, chỉ biết rằng, anh đưa súng cho cô là muốn cô trốn thoát.
Thi Vũ lại đả kích Kỳ Quân "Anh cũng thật nhẫn tâm với Thi Thi, không hổ danh là con cháu của Kỳ gia. Tôi sẽ để cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-lo-kiep-nay/31334/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.