Mới sáng sớm, Thi Thi đã vội định mặc quần áo để làm điểm tâm thì bị Kỳ Quân kéo lại ôm chặt vào trong lòng. Vẫn còn nhắm mắt, Kỳ Quân ôn nhu nói: "Em vội gì chứ, nghe Tuệ Vy nói hai hôm nay Tiểu Hân ở bên đó rất ngoan, không hề quấy khóc. Mẹ của Tuệ Vy quả thật rất khéo chăm trẻ con, chúng ta cứ lo việc của mình đã"
Thi Thi đưa mắt lên, thấy Kỳ Quân quả thật rất đẹp, đẹp ở mọi góc độ, ngay cả lúc mới ngủ dậy như thế này cũng rất đẹp, muốn ngắm mãi không rời. Cô đưa ngón trỏ nhấn lên mũi Kỳ Quân, trách anh một cách dịu dàng "Em chính là đi nấu bữa sáng cho anh"
Kỳ Quân càng siết chặt Thi Thi hơn, mắt vẫn không chịu mở, nhẹ nhàng nói: "Không muốn. Ôm em như này cũng no rồi. Ngủ thêm một lát đi tiểu bảo bối của anh"
Thi Thi bị siết chặt ngay cả đến cựa quậy cũng không được, nhưng ngủ đã đủ giấc, thật sự không thể nướng thêm, đành phải nằm đây với anh vậy. Cô ngắm nhìn gương mặt sắc cạnh của anh, da chạm da, cảm nhận được hơi ấm từ trong cơ thể của Kỳ Quân, làn da rất ấm, cô đưa ngón tay lên môi Kỳ Quân, quả thật đã không còn lạnh.
Kỳ Quân cũng không ngủ được nửa, biết cô đang nhìn mình, bất giác cất giọng nói: "Lúc ở đảo Tam Hoa, em hỏi anh, sau khi chuyên án kết thúc, liệu anh có gác hết tất cả qua một bên để cùng em đi như thế không. Bây giờ anh sẽ trả lời, anh nguyện cùng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-lo-kiep-nay/31333/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.