Cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần, Văn Thiện vội quay lại ngắm nhìn. Nhưng chẳng còn kịp nữa, mũi dao của Brian đã quá gần cổ anh rồi.
Văn Thiện lúc này mới cảm nhận được mũi dao của Brian sắc bén đến mức độ nào, chỉ cần nó chạm nhẹ thôi thì anh tin chắc mình sẽ cắt thở ngay lập tức.
"BRIAN, DỪNG TAY." - Lúc nguy hiểm nhất thì Thanh Hiền đã thét lớn lên.
Vừa nghe lệnh của Thanh Hiền, Brian liền dừng tay. Mũi dao sắc bén chỉ còn chút thôi là đâm vào cổ Văn Thiện rồi.
Thanh Hiền cố gắng đứng dậy, nhìn hai gã đàn ông đang bị thương ở sàn nhà mà quát lên:
"CÚT! CÚT KHỎI MẮT TÔI NGAY."
Văn Thiện khẽ thở dài:
"Hai anh đi trước đi, có gì thì tôi sẽ gọi."
"Nhưng mà Thiện..." - Hai gã đàn ông ấy tuy đang bị thương khá nặng, máu chảy không ngừng. Nhưng vẫn lo lắng cho Văn Thiện, không muốn để một mình anh ở lại.
Văn Thiện hiểu hai người bạn của mình đang lo lắng gì, anh liếc nhìn Thanh Hiền mà nhếch môi cười:
"Yên tâm, cô ta không nỡ giết tôi đâu. Hai anh về xử lý vết thương trước đi."
Nghe vậy thì hai gã đàn ông đó liền đứng dậy, quay người rời khỏi.
Thanh Hiền vừa bước đến vừa lẩm bẩm:
"Tôi không nỡ giết anh ư?"
Vừa dứt câu thì Thanh Hiền đã thẳng tay tát vào mặt Văn Thiện một cái hết sức mạnh:
"Anh đã xem thường tôi quá rồi đó. Tôi có thể giết chết anh ngay lập tức, nếu muốn."
Khuôn mặt điển trai của Văn Thiện đã in rõ năm dấu tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325634/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.