Ngồi trên bàn ăn với đủ các món mặn, canh, xào. Mỗi một món đều làm đủ với 3 người ăn. Mẫn Mẫn nhiệt tình ăn nhiều không hề nói một lời nào. Bữa cơm này đã là bữa cơm thứ 2 sau hôm Gia Lâm ra quyết định. Nói đến ra quyết định, Yến Nhi nhớ đếm hôm đó...
Yến Nhi về đến nhà sau khi dùng xong bữa tối với Vĩ Hào, vừa vào cửa liền nghe được mùi thức ăn thơm xộc đến mũi. Cô nhận ra Mẫn Mẫn từ khi nào đã về đến nhà còn ngồi trên sofa xem chương trình Thế Giới Động Vật. Con bé này đặc biệt không có sở thích xem phim hoạt hình.
Yến Nhi nhận ra con bé vô cùng hiếu kỳ về thới giới này, đương nhiên đứa trẻ nào cũng hiếu kỳ với thế giới mới mẻ mà chúng chỉ vừa tham gia được mấy năm. Nhưng mà Mẫn Mẫn có sự hiểu biết rất nhiều, chính vì vậy những thứ con bé muốn tìm hiểu luôn cao siêu hơn so với trí tưởng tượng của một bé gái 4 tuổi.
Yến Nhi tháo giày để vào kệ, sau đó đi thẳng vào bếp mặc cho nụ cười thảo mai của Mẫn Mẫn gắn chặt vào mặt nó.
Yến Nhi thấy trong bếp có người, còn nhiệt liệt nấu ăn, trên bàn ăn đã có một số món được bày sẵn. Gia Lâm ở đó, dùng chảo hất lên như một đầu bếp.
"Anh làm gì vậy?" - Yến Nhi hỏi.
"Còn nhớ em thiếu tôi một điều kiện chứ? Tôi cần dùng nó rồi!" - Gia Lâm vốn nhận biết Yến Nhi về nhà rồi, hắn chẳng mảy may. Chỉ bình thản bày thức ăn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325613/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.