Trần Tiếp đông cứng người, qua một lúc thì mới hoàn hồn. Cô ta đỏ mặt, thâm tâm có chút giận dữ khi bị nhắc nhở một cách trực diện.
Cô ta hậm hực cắn răng, liếc thấy món ăn đơn giản của Tư Truy liền bĩu môi đặt túi xách xuống, chẳng nói chẳng rằng bắt tay vào làm thức uống. Khi Cố Man Châu cùng A Sinh đến, tất thảy mọi việc gần như đã xong cả rồi.
Bữa sáng khiến mọi người rất hài lòng, trên bàn ăn, hai ông bà Bùi cùng hai ông bà Bàng không ngớt lời khen. Mọi người ở đây khá đông, chỉ tính riêng những người thân thiết trong Bùi gia thôi đã có gần mười miệng ăn, chẳng trách bọn họ thuê nhiều đầu bếp đến vậy.
Tư Truy đứng ở cửa bếp ló mặt ra, mừng rỡ khi nghe tiếng cười của mọi người. Bỗng, bà cụ Bàng nhắc đến tên cô: "Hình như đêm qua Tiểu Nghiêu không về nhà, vẫn còn thừa một đĩa thức ăn, hay chúng ta gọi Tiểu Truy ra ăn cùng đi?"
Mọi người không ý kiến gì, nhưng Bùi Phưởng thì lại nói: "Bà ơi, chị ấy sẽ không ra đâu..."
"Vì sao?" Lâm Tịch uống ngụm nước ép, thay lời bà cụ muốn hỏi.
Bùi Phưởng nhún vai: "Vì chị ấy ngại."
Khi nói câu này, Bùi Phưởng hạ giọng xuống thật thấp sợ người trong bếp nghe được. Cô nàng đã phần nào thấu hiểu tính cách của Tư Truy, nói cô trầm mặc, ngại giao tiếp cũng đúng nhưng không hẳn, còn nói cô năng động, vui vẻ thì cũng đúng, nhưng cũng không hẳn. Nói chung là cô thấy tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049566/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.