Tư Truy đã có một ngày rất vui. Được ăn cơm, được trò chuyện, cảm nhận sự quan tâm, chu đáo của mọi người trong gia đình. Đây mới là gia đình thực sự trong tâm tưởng của cô, một gia đình mà cô luôn mơ ước...
Đến tối, Tư Truy không ở lại mà bảo anh đưa mình về nhà. Cô muốn tranh thủ một ngày nghỉ cuối để ở bên cạnh bà Trịnh, xem vấn đề bà đang gặp phải là gì.
Sau khi thơm một cái lên má anh chào tạm biệt, quyến luyến hồi lâu, Tư Truy mới thực sự tách khỏi anh và vào trong nhà.
Cửa vừa mở, bên trong lập tức xộc ra mùi thức ăn cùng mùi mồ hôi. Tư Truy nhíu mày, kiểm tra các ngóc ngách, thấy có vài dấu chân đen đen.
Cô bỏ túi xách xuống, bước vào trong bếp gọi bà Trịnh: "Mẹ, lúc nãy có ai vào nhà mình sao?"
Bấy giờ, bà Trịnh vốn đang cọ rửa bát đũa bỗng bị giật mình. Bà ta luống cuống nắm lấy cái khăn trong tay, húng hắng ho, đoạn lên giọng: "Có tao chứ còn có ai?! Mày về muộn thì mau chóng tắm rửa, tắt điện đi ngủ sớm!"
Trong lòng Tư Truy vẫn không thôi nghi hoặc, cô đi loanh quanh trong nhà mặc dù không rõ bản thân đang tìm kiếm thứ gì. Đột nhiên, cô bắt gặp một chiếc điện thoại dưới gối bà Trịnh, khác hẳn so với cái mà cô đưa cho bà. Hơn nữa, nó còn giống... điện thoại mà trước kia cô mua cho Trịnh Nhất?
Một câu hỏi nổi lên trong đầu Tư Truy khiến ngón tay cô bắt đầu run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-bat-nat/3049473/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.