Bốn người đến quán bar ngày trước vẫn thường xuyên ghé qua. Rất nhiều thứ đã thay đổi trong thời gian bốn người không nhớ đến.
Lệ Linh khoác chặt tay Tử Từ như trước kia, như bây giờ sợ buông ra một chút người trước mặt sẽ không để ý đến mình:
“Từ! Cảm thấy nơi này thế nào?”
“Giống như trước!“
“Vậy là thích đúng không?”
Tử Từ gật đầu.
Trí nhớ của cô không được tốt,có những chuyện cô nhớ rõ ràng, có những chuyện chỉ là mơ hồ nhưng bản thân không cảm thấy khó chịu.
Cô làm việc theo bản năng, chỉ cần cảm thấy thế nào sẽ xử lý mọi chuyện theo cách nghĩ đầu tiên hiện trong đầu. Cũng như bây giờ, bước chận vào quán bar này, không nhớ điều gì, chỉ cảm giác là như vậy, nên sẽ nói như vậy.
Thư Vân Môn đưa cho cô ly longdrink, cùng bản thân một ly giống nhau:
“Không được uống rượu! Đi chơi, vui là chủ yếu!”
Bốn người bọn họ đi khá sớm, quán còn rất thưa thớt, hơn nữa Thư Vân Môn cũng không thích mấy nơi quá mức náo nhiệt, nên chọn một chỗ kín đáo, yên lặng trong góc nhìn ngắm không gian:
“Từ Từ! Nếu em cảm thấy khó chịu, nhớ nói với anh!”
Lệ Linh bên cạnh bĩu môi, nhìn sang Phạm Chung Vũ:
“Yêu Yêu! Anh cảm thấy khó chịu nhớ nói với em!”
Phạm Chung Vũ nâng cằm Lệ Linh, ánh mắt đắm đuối phụ hoạ cũng không kém:
“Bé cưng! Anh khó chịu quá! Cần phải hôn mới hết được!”
“Nào! Chụt chụt nào!”
Thư Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam-quay-dau/2751505/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.