Lâm Mộc Trà tựa người vào cửa sổ nhìn xa xăm về những tòa nhà cao tầng.
Bóng cô phản chiếu trên tấm kính của sổ đầy đơn độc.
\-Tống Hạo Thiên, trước kia chẳng phải anh cũng rất nhiều lần muốn chia rẽ tôi và Lãnh Hàn. Anh nghĩ tôi không biết sao? Tôi đã nghĩ anh đã vì tôi mà làm nhiều việc nên tôi đều bỏ qua, xem anh là một người bạn tốt. Lúc đó, rõ ràng anh biết Lãnh Hàn đã đến mà vẫn mặc nhiên ôm tôi, khiến hắn ta hiểu lầm. Tống Hạo Thiên, anh là người tốt, anh hoàn hảo về mọi mặt, bao nhiêu người theo đuổi, tại sao phải lụy như vậy chứ?
\-Tiểu Trà, em biết rõ chỉ những người quan trọng anh mới để tâm. Anh không cần biết quá khứ em như nào, chỉ cần biết hiện tại và tương lai anh cần có em.
\-Tôi.... thật sự không xứng . Xin lỗi . . Tút tút tút.....
Bên đầu dây bên kia, Tống Hạo Thiên vịn tay vào thành cửa sổ. Đôi mắt sâu mơ hồ chứa đựng nỗi đau của tình ái.
Lãnh Hàn từ cửa đi vào, trên tay cầm theo một tập tài liệu.
\-Tống Hạo Thiên, cô ấy.... Sao rồi??
\-Vì sao? Điều gì khiến cô ấy luôn lo sợ khi mở lòng với tôi ? Đúng là tôi từng nhiều lần khiến anh hiểu lầm cô ấy. Tôi là vì cái gì chứ?
\-Cô ấy chính là sợ bị phản bội. Cô ấy sẽ tự tay bóp nát trái tim từng người, từng người làm tổn thương cô ấy. Tôi và anh đang chịu sự dày vò đó. Chỉ cần một ánh mắt không tia cảm xúc của cô ấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2938093/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.