Một ngày mới lại đến, những tia nắng yếu ớt chiếu rọi vào khung cửa sổ, mang theo chút dư vị của mùa đông. Nhật Linh nằm cuộn mình trong chăn ấm, trông cô lúc này như một chú mèo lười. Đồng hồ đã điểm 7h sáng, nhưng có vẻ như Nhật Linh lại không hề có dấu hiệu sẽ thức giấc.
Cốc....Cốc...Cốc
Tiếng gõ cửa chầm chậm vang lên, Nhật Linh nhíu mày khó chịu, lật đật lấy chăn trùm lên đầu mình, bịt tai chặt lại như muốn giảm đi sự ồn ào.
- Cô chủ, sắp muộn học rồi đấy ạ. "Tiếng nói của cô hầu gái vọng vào. Tiếng nói xen chút lo lắng, vội vàng. Sáng nay vì quá mãi mê làm việc nên cô đã quên đánh thức cô chủ nhỏ dậy, và ngay cả khi cô đến tận cửa gọi nhưng cô chủ nhỏ vẫn không hề có dấu hiệu sẽ dậy càng khiến cô thêm lo lắng."
- Tôi biết rồi, đi đi. "Nhật Linh khó chịu nói. Nhưng nói là một chuyện, cơn buồn ngủ có tha cho cô không lại là một chuyện khác. Chỉ vài giây sau câu nói đó, cô lại một lần nữa chìm vào giấc ngủ sâu của mình."
Nhật Linh tỉnh dậy khi cảm thấy bản thân đã thoã mãn được cơn buồn ngủ. Cô uể oải nhìn lên chiếc đồng hồ quả lắc trên tường.
- 8h30? "Nhật Linh ngơ ngác hỏi. Như không tin vào mắt mình cô dụi mắt mình lần nữa để nhìn rõ hơn."
- Vẫn 8h30? "Nhật Linh hốt hoảng nhanh chóng vơ lấy cái điện thoại."
Cuối cùng Nhật Linh cũng chấp nhận những gì mà mình nhìn thấy.Cô bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-co-tich/2326280/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.