20
Người bên cạnh Nghiêm Án phát hiện, sợ tới mức lập tức muốn đưa anh ta đến bệnh viện.
Anh ta ngăn chặn tất cả mọi người, bướng bỉnh nhìn tôi.
"Không liên quan đến cô ấy, ra ngoài hết đi."
Tôi lặng lẽ nhìn chằm chằm vào m.á.u không ngừng chảy trên ngực anh ta.
"Cô Khương, cô mau khuyên cậu ấy đi! Nếu Nghiêm tổng không đến bệnh viện sẽ c.h.ế.t!"
C.h.ế.t à? Nghiêm Án của tôi đã sớm c.h.ế.t rồi.
Khương Mạn trước kia, cũng đã c.h.ế.t…
Xe cứu thương đã kéo anh ta đi, cấp cứu suốt đêm ở bệnh viện.
Tôi đã cho rằng tôi phải g.i.ế.t anh ta.
Nhưng tôi đã đổi ý.
Tôi chỉ cần anh ta mang theo nỗi hận của tôi, mang theo vô tận hối hận mà sống, đây mới là cách trả thù tốt nhất. truyện teen hay
Tất nhiên, tôi không thể nhìn thấy anh ta một lần nữa.
Ngay cả khi có ai đó đến cho tôi biết anh ta đã không hợp tác điều trị trong bệnh viện thế nào, phục hồi tệ ra sao.
Tôi cũng chỉ có một câu nhẹ nhàng gửi lại cho anh ta.
"Đừng c,h,ế,t trước mặt tôi, bẩn."
Tay Văn Giai Nghiên bị phế, chân cũng bị gãy.
Tôi biết là Nghiêm Án tìm người làm.
Có lẽ là bởi vì cô ta không cam lòng, nhiều lần lén lút theo dõi tôi, muốn làm gì đó.
Đáng tiếc cô ta quá ngu xuẩn, bị tôi phát hiện, cũng bị Nghiêm Án phát hiện.
Vì vậy, chân của cô ta đã bị gãy, hoàn toàn trở thành kẻ tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-anh-sang/2814858/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.