Trong cơn giận dữ, hắn càng không thể hiểu tại sao phụ thân lại tuyệt tình đến mức đó, nói từ bỏ hắn là từ bỏ, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.
“Công tử, xin ngài đừng làm loạn nữa!” Một trong hai tiểu đồng giữ chặt hắn lên tiếng khuyên nhủ:
“Đây là ý của lão gia, bọn tiểu nhân cũng không dám cho ngài vào phủ!”
“Mẫu thân ta đâu? Ta muốn gặp mẫu thân ta!”
Cuối cùng, Thẩm Tòng Thanh cũng nhớ đến phu nhân Tĩnh An Bá.
Tiểu đồng liếc nhìn hắn, đáp:
“Nghe nói phu nhân đang bệnh, tình hình cụ thể thì tiểu nhân không rõ.”
Thẩm Tòng Thanh sững người. Mẫu thân hắn xưa nay sức khỏe vẫn tốt, sao lại đổ bệnh được?
Thấy Thẩm Tòng Thanh không còn giãy giụa nữa, tiểu đồng liền buông tay, đứng chắn bên cạnh Thẩm Tòng Bạc để bảo vệ.
Thẩm Tòng Bạc chỉnh lại y phục, vẫn đứng trên bậc thềm cao, cúi nhìn Thẩm Tòng Thanh như một con ch.ó mất nhà. Nghĩ đến những chuyện trước kia hắn từng đối xử với mình, khóe môi Thẩm Tòng Bạc hiện lên chút chế giễu, giọng điệu như ban ơn:
“Đi thông báo với phu nhân, nói Thẩm công tử cầu kiến. Còn phu nhân có gặp hay không, thì xem duyên mẹ con bọn họ vậy!”
Dù sao, lúc này phu nhân Tĩnh An Bá ở trong phủ cũng đang trải qua những ngày tháng khó khăn.
Thẩm Tòng Thanh đứng chờ ở cổng phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ta-nguoi-chang-la-gi-ca/3739703/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.