Edit: Mẫn Mẫn
Beta: Mạn Mạn
Trong buổi sáng sớm mùa đông đầy sương mù, gương mặt cô gái xinh đẹp nổi bật, hàng mi dài cong cong, trong mắt đều là ý cười. Nguyễn Miên chịu đựng sự khó chịu trong cổ họng, gật đầu với cậu ấy: “Xin chào.”
“Chào cậu.” Thịnh Hoan đáp lại một cách cởi mở, bên cạnh có bạn học giục cậu ấy đi nhanh lên. Cậu ấy buông tay để trên vai Tề Gia xuống, “Tớ đi trước đây, về nhà tìm cậu sau nha.”
Tề gia tỏ vẻ bất đắc dĩ, “Hay để tớ đến nhà cậu, cho mẹ cậu đỡ phải nói cậu.”
“Ok.”
Cô gái chạy đi xa.
Nguyễn Miên không khỏi quay đầu nhìn lại. Mùa đông lạnh buốt, cô gái ăn mặc phong phanh, nhưng dưới váy ngắn đến đầu gối là đôi chân dài thẳng tắp, thân hình duyên dáng.
Tề Gia ở bên cạnh không để ý, tiếp tục nói câu chuyện bị cắt ngang lúc nãy.
Nguyễn Miên thất thần không tập trung nghe, trong đầu toàn là câu nói “Sáng nay Trần Ngật kết bạn QQ với tớ”của cô gái kia.
Yêu đơn phương thật phi lý, có người tìm mọi cách giấu kín tâm tư của mình, có người sẽ theo đuổi hết mình.
Cô là người nhát gan đến nỗi dũng khí để tiến lên nửa bước cũng không có, nhưng người khác thì không như thế.
Nguyễn Miên trở về lớp, càng thấy cổ họng khó chịu hơn, vừa ho khan vừa đứng dậy cầm cốc ra ngoài lấy nước.
Phòng lấy nước và nhà vệ sinh chỉ cách nhau một bức tường.
Nguyễn Miên đứng ở trước nồi đun nước ho khan, tay cầm cốc cũng run theo. Nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-nguoi-nhu-anh/246563/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.