LEONID ĐỨNG TRÊN GỜVỈA HÈ, chiếc xe lại tiếp tục chạy rồi lại dừng phía sau tôi sáu mét.Tay lái xe bước ra. Di chuyển khéo léo đây. Tôi bị bao vây trên vỉa hè,một gã phía trước tôi, một gã khác phía sau. Leonid trông vẫn như trướcnhưng lại có khác, vẫn cao, vẫn gầy, vẫn gần như không có râu ngoại trừmột lớp lún phún hung hung, nhưng giờ hắn mặc loại quần áo thích hợp vàđã bỏ hẳn vẻ buồn ngủ. Hắn đi giày đen, quần sợi đan màu đen, áo lạnh có mũ cũng đen. Hắn trông tỉnh táo, cảnh giác và nguy hiểm. Hắn trônggiống một tay tội phạm hơn. Hơn là một kẻ thích đánh nhau hoặc gây rốinơi công cộng. Hắn trông có vẻ của một tay chuyên nghiệp. Được đào tạo,và có kinh nghiệm.
Tên này trông như một tay từng là lính.
Tôi lùi lại tường của tòa nhà bên cạnh để có thể quan sát cả hai tên cùnglúc. Leonid bên trái tôi, gã còn lại bên phải. Gã còn lại đậm thấpngười, tuổi trên dưới ba mươi. Gã trông giống người Trung Đông hơn làĐông Âu. Tóc sẫm màu, không có cổ. Không to lớn. Giống như Leonid, nhưng bị nén theo chiều thẳng đứng nên phình ra theo chiều ngang. Gã cũng mặc như Leonid, áo rét rẻ tiền màu đen. Tôi nhìn chiếc quần sợi đan và mộttừ xuất hiện trong óc tôi.
Từ đó là: xài một lần rồi vứt.
Gã này tiến một bước về phía tôi.
Leonid cũng thế.
Hai lựa chọn, như mọi khi: chiến đấu hoặc bỏ chạy. Chúng tôi đang ở trênvỉa hè phía Nam phố 56. Tôi đã có thể chạy băng qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909583/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.