TÔI BÁC BỎ Ý NGHĨ ĐÓ NGAY LẬP TỨC. Không phải do chủng tộc. Phụ nữ da trắng cũng có khảnăng điên rồ như bất kỳ kẻ nào khác. Tôi bỏ ý nghĩ đó vì tính bất hợp lý về mặt chiến thuật. Xác định thời gian không phù hợp. Tàu điện ngầm New York là mục tiêu tốt cho đánh bom cảm tử. Tuyến số 6 cũng sẽ là mụctiêu tốt như bất kỳ chuyến tàu nào khác, gần như là tốt nhất. Nó dừng ởga Trung tâm. Tám chuyến buổi sáng, sáu chuyến đêm, một toa xe kínngười, bốn mươi người ngồi, một trăm bốn tám người đứng, đợi cho tới khi các cánh cửa mở ra các sân ga chật cứng là liền bấm nút. Một trăm người chết, vài trăm bị thương nặng, tình trạng hoảng loạn, hạ tầng hư hại,có thể xảy ra hỏa hoạn, một nút giao thông quan trọng ngừng hoạt độngvài ngày hoặc vài tuần và có thể không bao giờ được thực sự tin tưởngmột lần nữa. Một thành tích đáng kể, cho những kẻ có đầu óc hoạt độngtheo những cơ chế mà chúng ta không thể nào hiểu nổi.
Nhưng không phải lúc hai giờ sáng.
Không phải với một toa xe chỉ chở sáu người. Không phải khi các sân của gaTrung tâm chỉ toàn rác rưởi vật vờ vất vưởng và những chiếc cốc khôngcùng dăm người vô gia cư già nua trên các băng ghế dài.
Tàu dừng ở Astor Place. Những cánh cửa rít lên dịch mở. Không ai lên. Chẳng aixuống. Những cánh cửa lại đóng sập cùng động cơ rên lên và con tàuchuyển mình.
Những gạch đầu dòng vẫn sáng.
Đầu tiên là một điều chẳng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909467/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.