NHỮNG KẺ ĐÁNH BOM TỰSÁT dễ bị phát hiện. Chúng bộc lộ mọi dấu hiệu rõ ràng. Chủ yếu vì chúng lo lắng. Theo định nghĩa thì tất cả chúng đều lần đầu làm việc đó.
Phản gián Israel đã viết cẩm nang về phòng vệ. Họ cho ta biết về những điểmcần phát hiện. Họ vận dụng quan sát thực tế và kiến thức tâm lý học đểlập ra một danh sách các dấu hiệu hành vi. Tôi học được danh sách này từ một đại úy quân đội Israel cách đây hai mươi năm. Ông ta cực kỳ tintưởng nó. Vì vậy tôi cũng tin, bởi khi ấy tôi đang thực hiện một nhiệmvụ độc lập trong ba tuần hầu như chỉ cách ông ta một bước chân ở chínhđất Israel, ngay Jerusalem, ở Bờ Tây, tại Lebanon, đôi khi ở Syria, cólúc là Jordan, trên xe buýt, trong trung tâm mua sắm, trên vỉa hè kenđặc người. Mắt tôi liên tục đảo quét, óc lướt qua tất tật các gạch đầudòng.
Hai chục năm sau tôi vẫn nhớ danh sách đó. Và hai mắt tôivẫn đảo quét. Thuần túy thói quen. Từ một số người nữa, tôi đã học đượcmột câu thần chú khác: Hãy quan sát, đừng chỉ nhìn, hãy lắng nghe, đừngchỉ nghe thấy. Càng tập trung bao nhiêu, ta càng sống sót lâu bấy nhiêu.
Nếu ta quan sát một kẻ tình nghi là nam, danh sách sẽ gồm hai mươi điểm.Nếu là phụ nữ thì có mười một điểm. Sự khác biệt là lớp râu mới cạo.Những kẻ đánh bom là nam giới thường cạo bỏ bộ râu quai nón. Việc nàygiúp chúng lẫn vào đám đông. Làm cho chúng ít khả nghi hơn. Kết quả làphần da nửa dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909464/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.