Ba hôm sau, tiểu thư ngồi kiệu đến phủ Khang thân vương tham gia yến hội, Thanh Liên vẫn đang dưỡng bệnh trong phòng.
Cầm Trúc cùng với một ma ma khác của Tây viện, chuyên quản lý công việc của phủ Thừa tướng bước vào phòng.
-Thanh Liên bái kiến Tạ ma ma, Cẩm Trúc tỷ tỷ…
-Được rồi. Ngươi đã khỏe hẳn chưa?
-Đa tạ ma ma đã thăm hỏi. Thanh Liên chỉ bị chút thương tích, không đáng nhắc tới.
-Vậy thì nên đi làm việc. Ngươi đã ký giấy bán thân cho phủ ta, từ nay là người của Thính Vũ các. Tiểu thư thương yêu ngươi nên cũng không phái ngươi làm việc nặng. Chỉ phải hầu hạ bên phòng trà nước cho quen việc.
-Dạ, ma ma.
Tạ ma ma chỉ nhìn nàng thêm lần rồi nhanh chóng rời khỏi. Thanh Liên vội vã rời giường, chải tóc, vấn một búi tóc nha hoàn đơn giản rồi đến phòng trà nước nhận việc.
Nàng nhìn thấy, ánh mắt sắc bén của Cẩm Trúc lướt qua mình.
Tâm lạnh, vết thương trên trán vẫn còn đau.
Tại phòng trà nước, người trông coi là nha hoàn Hương Ngọc, hoạt bát, lanh lợi. Thấy Thanh Liên là người mới cũng không có ý hiếp đáp. Tại Thính Vũ các này, Thanh Liên đã trải qua những ngày tươi đẹp. Tiểu thu nhu thuận, hiểu biết, lại là dòng chính nữ, nhan sắc như hoa như ngọc. Bên ngoài người có vẻ như lạnh lùng khó gần nhưng những nha hoàn cận thân đều biết, tiểu thư là người nhân hậu, hết lòng tuân thủ nữ tắc, hết lòng vì phu quân. Vì lẽ đó mà Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-lai-sinh/2516489/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.