Nhâm Uyển quả thật đi tìm phụ thân cầu ông cho Linh Thủy cao. Tần ma ma đem đến, rất vui vẻ mà thoa lên vết thương cho Thanh Liên:
-Tiểu thư cầu tướng gia cả buổi đó. Người đối với chúng ta như vậy, sau này chúng ta phải cố gắng hầu hạ tiểu thư thật tốt biết không?
-Dạ….
Tiểu thư nhân hậu, đối đãi với người đều tốt. Bề ngoài người ôn nhu, dịu dàng, tính cách kiên cường. Có lẽ vì vậy mà vương gia nhất kiến chung tình, cùng tiểu thư ân ái. Chỉ có điều….
Đôi mày thanh tú của Thanh Liên chau lại. Nàng mất sớm, sau này thành hồn phách thì mối quan tậm chỉ dồn vào Thiết Hàn. Hoàng thượng lên ngôi, Vương gia được phong vương, tiểu thư cũng trở thành nhất phẩm vương phi, ngàn vạn sủng ái. Tuy nhiên, trước khi Thiết Hàn qua đời, Thanh Liên mơ hồ nghe người trong phủ chàng bàn tán. Vương phi hai lần sinh non, thể chất suy yếu. Khoảng vài năm sau thì mất, ba năm sau vương gia cưới tân vương phi, mười dặm hồng trang.
Hồng nhan bạc phận. Tính ra vương phi cũng chỉ sống lâu hơn nàng được mười mấy năm, hạnh phúc chẳng được là bao.
-Thoa thuốc rồi, phải nhớ đừng để dính nước. Ta ra ngoài.
Tần ma ma thu dọn, đóng cửa lại. Thanh Liên nằm lại trên giường.
Trong đầu nàng những ý nghĩ hỗn loạn. Năm nay Thanh Liên mười bốn tuổi, thời điểm này còn cách lúc Vương gia và tiểu thư gặp nhau khoảng ba tháng. Hai người gặp nhau trong hội đèn lồng.
Tiểu thư người như ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-lai-sinh/2516487/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.