- Anh sao thế, Ken? - Lauren hỏi, - Anh có vẻ căng thẳng quá, anh yêu. 
Chỉ còn lại hai người trong thư viện đồ sộ của Harrison. Người quản gia và cô hầu gái đã phục vụ một bữa tối ngon lành gồm sáu món, và trong khi ăn Ken và Alex Harrison - Hãy gọi tôi là Alex - đã bàn bạc về tương lai sán lạn của hắn. 
- Sao anh căng thẳng thế? 
- Bởi vì con đĩ da đen có bầu kia đang chờ làm đám cưới với tôi. Bởi vì tin đồn về cuộc đính hôn của chúng ta có thể bung ra bất cứ lúc nào, cô ta sẽ nghe được và sẽ tố cáo. Bởi vì tương lai đẹp đẽ của tôi có thể tan tành. 
Hắn cầm lấy tay Lauren. 
- Chắc tại anh làm việc căng thẳng quá. Đối với anh, bệnh nhân không chỉ là bệnh nhân, Lauren ạ. Họ là những con người đang lâm nạn, và anh không thể không lo lắng cho họ. 
Cô ta vuốt ve mặt gã. 
- Đó là điều khiến em yêu anh, Ken. Anh thật nhân ái. 
- Anh được dạy dỗ như vậy. 
- Ôi suýt nữa em quên nói với anh. Biên tập viên mục xã hội của tờ Chronicle và một nhiếp ảnh sẽ đến đây vào thứ hai để phỏng vấn. 
Chẳng khác nào một cú đấm vào dạ dày hắn. 
- Anh đến đây với em được không, cưng? Họ muốn chụp hình anh. 
- Anh… anh muốn đến lắm, nhưng hôm đó anh bận cả ngày ở bệnh viện rồi. - Hắn nghĩ hối hả. - Lauren, anh nghĩ phỏng vấn bây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-mai-mai/2939620/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.