Ngày hôm sau, Philomel dậy muộn, ăn sáng với nữ Bá tước Deles và tận hưởng thời gian rảnh rỗi của mình.
Vì nàng không còn là Công chúa nữa nên nàng không có lịch trình nào khác, chứ đừng nói đến các lớp học của người kế nhiệm.
Tuy nhiên, thời gian yên bình đã bị phá vỡ bởi những tiếng la hét từ bên ngoài.
"Đi ra! Ngươi là thứ thô tục!"
Khi Philomel mở cửa và bước ra ngoài, bỗng một khuôn mặt mà rất lâu rồi nàng mới nhìn thấy sau 7 năm hiện ra.
"Bảo mẫu."
"Ồ, cuối cùng ngươi đã xuất hiện."
"Bảo mẫu, làm ơn dừng lại!"
Bảo mẫu đang thở khò khè trước căn phòng của Philomel và Ellencia đang cố gắng ngăn bà lại.
"Sao ngươi dám ở đây trong khi Công chúa vẫn đang lang thang chứ?"
Người bảo mẫu hét lên, đảo mắt.
"Ta không biết Hoàng đế có thể bị ngươi dụ dỗ như thế nào nhưng ta sẽ không bị đánh bại. Nếu ngươi có nhiều lương tâm như thế này, hãy rời khỏi nơi này!"
Khi nàng nghe từ Ellencia rằng bảo mẫu của nàng ta đang ở trong Cung điện Hoàng gia, nàng đã nghĩ đến tình huống này sẽ xảy ra.
Philomel nhìn người bảo mẫu với vẻ mặt thông cảm.
"Tôi sẽ rời đi ngay cả khi người bảo mẫu không nói chuyện này với tôi. Vậy tại sao bà không ngừng ồn ào và quay lại theo cách của mình nhỉ? Mọi người đều có mắt nhìn đấy."
Các cận thần xung quanh họ quan sát bầu không khí với những khuôn mặt căng thẳng.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-cho-cho-do-gia-mao/3489738/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.