Đêm khuya.
Philomel trống rỗng ngồi trước bàn làm việc. Khuôn mặt của ông khi tặng nàng món quà cứ liên tục chạy trước mắt nàng.
Cha không đủ tự tin để có thể tỏ ra sự chân thành trong ngày tưởng nhớ ngày mất của vợ mình sao?
"Đó không phải là việc của mình. Đừng bận tâm."
Philomel lo lắng vò nát bức thư nàng đang viết. Nàng xé nó ra và ném nó vào thùng rác.
Những gì nàng đang viết lúc này là bức thư cuối cùng của mình gửi cho Hoàng đế. Vào thời điểm Eustis nhìn thấy điều này vào ngày mai, Philomel sẽ rời khỏi đây.
Chữ đầu tiên, luôn được mở đầu bằng từ thông thường "Dear", đã bị mất trên tờ giấy.
Ngay sau đó, nàng đã nhấn mạnh vào cụm từ "Cha thân yêu" với hết bất ngờ này tới bất ngờ khác.
"Bởi vì dù sao đây cũng là lần cuối cùng con viết cho cha..."
Philomel lẩm bẩm như muốn kiếm cớ.
Sáng hôm sau, một đặc phái viên từ Elita đã đến Cung điện.
Hoàng đế chỉ lộ mặt khi các sứ thần chào đón ông lần đầu tiên rồi lại biến mất. So với trước đây, khi ông thậm chí không ra khỏi phòng trong một tuần sau cái chết của vợ mình, đó là một sự cải thiện rất lớn.
Philomel, thay mặt cho Hoàng gia, đã tham dự buổi lễ để chào đón họ và chiêu đãi họ một bữa ăn.
Tuy nhiên, không có lệnh tham gia cuộc họp chính trị vào ngày sinh nhật của nàng, đó dường như là sự cân nhắc của Pollan.
Sau cuộc họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-cho-cho-do-gia-mao/2688351/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.