Nếu nói Lâm Tuyết Hà dọn lên lầu trên có gì tốt, thì có lẽ là buổi sáng anh có thể ngủ nhiều thêm vài phút.
Lâm Tuyết Hà nói anh muốn sự náo nhiệt của ngày hoàng đạo có nghĩa là anh thật sự muốn sự náo nhiệt này, vậy nên, cho dù có dọn vào ở rồi thì cũng sẽ kiên trì, kiên trì đợi đến tối thứ ba tuần sau mới chính thức bật lửa bếp.
Làm một bữa ăn thịnh soạn, Ôn Nhã phụ giúp gọt hai củ khoai tây, cực kỳ yên tâm, thoải mái mà ăn hết cả bữa, ăn đến nỗi cái miệng bóng nhẫy.
Sau khi ăn xong, cô vẫn rửa bát theo như thường lệ, thỉnh thoảng liếc nhìn Lâm Tuyết Hà đang hỗ trợ lau bát.
Sau khi nghe lời nói kia của Kiều Mộc, lúc ấy cô hùng hổ bảo vệ bản thân, nhưng sau này nghĩ lại, thật ra thì cô cũng thấy hơi hơi chột dạ. Ngẫm lại thì, cô có tài đức gì nhỉ, còn phải cần Lâm Tuyết Hà quay người lại mà kéo mình đi nữa chứ, đúng là không biết xấu hổ gì cả.
“Lại nhìn cái gì đấy?” Lâm Tuyết Hà buông cái bát đang cầm trên tay xuống, vươn ngón tay ướt đẫm ra mà búng trán cô một cái: “Anh nói với em rồi, trông rất giống biến thái.”
Ôn Nhã lắc đầu, do dự rồi nói: “Anh Lâm này…”
“Nói đi.”
“Anh có cảm thấy mặt em dày không?”
Tay cầm bát của Lâm Tuyết Hà khựng lại, một đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào cô: “Có thể hỏi câu hỏi này thì em có cảm thấy mặt em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319022/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.