Ngày cuối tuần trước ngày lành hoàng đạo, cuối cùng đã đến lúc phải dọn dẹp quét tước căn nhà mới.
Lâm Tuyết Hà có ý thức chủ quyền rất mạnh nên không muốn gọi người giúp việc theo giờ, còn Ôn Nhã thì mang tâm lý dân thường cũng không nỡ thuê giúp việc theo giờ luôn, thế là hai người chỉ có thể xắn tay áo lên, tự làm hết mọi việc. Một chậu nước đã có thể lau sạch cả một mặt tường kính, cũng may mà nhờ có Ôn Nhã thường xuyên dọn dẹp nhà cửa – một hành động xuất phát từ lương tâm.
Bây giờ công đoạn tổng vệ sinh trước khi dọn vào ở đã đỡ phiền phức hơn rất nhiều.
Đống hoa cỏ cây cối của Lâm Tuyết Hà chết tổng cộng sáu chậu, nhưng dưới sự nỗ lực của Ôn Nhã, tổng số lượng cây như hiện giờ vẫn duy trì không thay đổi. Hì hà hì hục di chuyển chậu cây ra, Ôn Nhã tiện thể lau luôn giá cây một lượt, gạch men ở góc tường cũng được lau chùi bóng loáng, hoàn toàn có khả năng đi giành bát cơm với dân chuyên rồi.
Những ngày trời âm u vào đầu tháng chín hơi lạnh, vừa bước vào tiết Bạch Lộ [*], ấy thế mà cả người Ôn Nhã lại ướt sũng mồ hôi, từng giọt men theo tóc mai trượt xuống, dạo chơi một vòng theo góc cằm rồi mới rơi tuột xuống đất.
[*] Tiết Bạch Lộ (白露) thường bắt đầu vào khoảng ngày bảy, tám tháng chín dương lịch.
Lâm Tuyết Hà xách thùng nước đã thay đặt xuống bên cạnh cô: “Đừng hòng lười biếng, phía dưới ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319020/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.