Sự thật đã chứng minh được rằng, tất cả bi thương đều vô cùng ngắn ngủi, có một số người suốt ngày cứ buồn bực và chán nản, âu cũng là vì bi thương của họ tới quá dồn dập mà thôi.
Chưa đầy mấy ngày mà Ôn Nhã đã hoàn toàn khôi phục lại sức sống, cả ngày đều mang khuôn mặt tươi cười bừng bừng sức sống đi rêu rao khắp nơi, tới nỗi khiến người khác thấy chán ghét không thôi.
Ví dụ như sếp lớn chẳng hạn, thời gian gần đây vừa tranh giành với vợ cũ đến mức “tôi sống cô chết”, vừa suy nghĩ mãi mà cũng không sao hiểu được ý nghĩa đằng sau câu nói kia của Lâm Tuyết Hà, sau đó, anh ấy lại nhìn thấy Ôn Nhã ngày ngày tươi tắn như hoa, cuối cùng, vì lao lực quá độ về cả thể xác lẫn tinh thần, anh ấy không thể nhịn được nữa.
Cuối năm mà đã muốn tiền thưởng cao như vậy rồi thì cứ để cái cô thư ký nhỏ khiến người ta ghét bỏ này tăng ca đi, xem như là góp một phần công sức vào con đường phát triển sự nghiệp tương lai của cô, để cô mau chóng trưởng thành hơn về mọi mặt!
“Mấy hôm nay anh đã xem qua hết rồi, vốn dĩ là công ty cũng có sổ tay nhân viên, nhưng bây giờ đã không còn theo kịp sự phát triển của công ty chúng ta nữa, em đi liên lạc với các phòng ban rồi chỉnh sửa lại một lần, sau đó nộp lên cho anh, còn sách hướng dẫn sản phẩm nữa, quyển trước rườm rà và thừa thãi quá, đúng lúc lô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319017/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.