Bởi vì Lâm Tuyết Hà nói rằng mẹ Lâm không thể ăn cay, vậy nên Ôn Nhã cực kỳ có nguyên tắc, cô kiên quyết từ chối trước việc mẹ Lâm chọn những món có vẻ cay tê, cả bàn đồ ăn, trừ cà rốt ra thì không còn thứ gì màu đo đỏ cam cam nữa.
Điều này khiến mẹ Lâm lầm bầm: “Cháu đang giận dỗi đó à?”
Ôn Nhã cười mỉm, đẩy hết mọi trách nhiệm sang cho Lâm Tuyết Hà: “Anh Lâm đã dặn đi dặn lại rồi ạ, đều là suy nghĩ cho cơ thể của dì.”
“Nghe nó nói làm gì, tiền lương là do nó trả à?” Lông mày của mẹ Lâm như đã dựng ngược lên: “Đừng nói với nó nữa!”
Tuy rằng tiền lương không phải là do anh trả, nhưng mà anh Lâm luôn đúng. Ôn Nhã sờ sờ mũi, bấy giờ cô thức thời mà không nói gì nữa.
Lâm Tuyết Tình ngoan ngoãn, hiểu chuyện lắm, chỉ ăn đồ ăn của mình, kiên quyết không tham gia vào trận chiến này.
Mẹ Lâm nhìn Ôn Nhã, tròng mắt xoay chuyển: “Nhã Nhã…”
“Ôn Nhã?”
Bên này dùng một kế không thành thì bà lại chuyển sang thực hiện kế sách khác, nhưng không ngờ là lại một mấy người phụ nữ trạc tuổi mình nhìn thấy, bước nhanh tới, bà chỉ đành dừng lại nhìn ngó tình hình trước.
Tay mẹ Ôn lôi kéo ba Ôn, hai ba bước đã tới trước mặt mấy người họ: “Hôm nay con không cần phải đi làm à?”
Cô không ngờ là sẽ gặp trúng ba mẹ nhà mình bên ngoài khuôn viên khu nhà, Ôn Nhã vội đứng lên giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319008/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.