May mà đám sinh viên rất biết khuấy động không khí, ngoài ăn uống ra còn không quên triển khai các hoạt động vui chơi khác, không để cho tay,chân, mồm miệng ngơi nghỉ lúc nào. Nhiếp Lạc Ngôn cũng ngồi xuống cùngtham dự, mới phát hiện chủ đề mà bọn trẻ thảo luận là tình hình kinh tếtrong nước cũng như quốc tế.
Thực ra cô không am hiểu mấy về kinh tế, tuy quan niệm quản lý tài chính của bản thân rất tốt, nhưng lạikhông thể nói rõ được đường lối chính.
Đang uống, chợt nghe thấymột người trong hội nói: “Môi trường tổng thể không tốt, kinh tế khôngkhởi sắc, nghe mấy anh chị khóa trên nói bây giờ rất khó tìm việc”.
Người khác phản bác: “Cũng không thể vơ đũa cả nắm như vậy được, quan trọngvẫn là thực lực cá nhân. Hàng xóm nhà mình học trên mình một khóa, mớihai hôm trước được Công ty XX lừng danh ký hợp đồng tuyển dụng, nghe nói lương cao lắm đấy”. Nghe ngữ khí ấy, xem ra cũng vẻ vang lắm, dường như cũng có chút kiêu căng.
Hả? Nhiếp Lạc Ngôn vẫn giữ cốc ngangmiệng. Nếu cậu sinh viên kia không nhấn mạnh, thì Công ty XX lừng danhmà cậu ta nói chắc chắn là do người họ Giang nào đó thành lập.
Tuy hai người trước đây không thường xuyên đề cập tới công việc, tuy côkhông hiểu mấy về kinh tế, nhưng ít nhiều cô cũng biết, Giang Dục Phongbiết kiếm tiền thế nào và cũng hiểu kiếm tiền là như thế nào.
Ởcái xã hội này, kinh doanh một vốn bốn lời là chuyện đã ít lại càng thêm ít, nhưng anh dường như lại có khả năng đó, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-trong-loi-noi/114693/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.