Hồi còn bé, Hạ Du không hiểu tại sao mình phải sống xa bố mẹ. Chị gái có thể ở bên bố mẹ, em trai có thể ở bên bố mẹ, nhưng tại sao chỉ có mình cô bị bỏ lại ở quê. Lớn thêm một chút, cô dần cảm thấy có lẽ là do mình không đủ hoạt bát, đáng yêu, nên không được lòng bố mẹ.
Cô cứ mãi tự trách bản thân. Cứ tự trách mãi, rồi cô bắt đầu cảm thấy một người nhạt nhẽo như cô chắc chắn sẽ không bao giờ có được tình yêu chân thật của ai cả.
Cô không ngờ cuộc đời mình lại gặp được một người tên là Hứa Bạch Nghiên.
Cô càng không ngờ người này lại mang đến cho cô rất nhiều trải nghiệm và sự quan tâm chưa từng có khiến cô không kìm được mà chìm đắm, mê luyến, mà cũng bắt đầu sợ hãi…
Cô rất thích người này, mà cũng cảm nhận được người này rất thích mình. Thế nhưng cô chưa bao giờ thực sự tin rằng họ sẽ ở bên nhau mãi mãi. Vì cô cảm thấy có quá nhiều yếu tố sẽ trở thành rào cản giữa họ: hoàn cảnh gia đình, ý muốn của bố mẹ, kinh nghiệm trưởng thành…
Họ quá khác biệt.
Cô luôn thiếu cảm giác an toàn về điều này, nên cô luôn giả vờ thờ ơ. Miệng cứ nói rằng chúng ta sống tốt cho hiện tại là được, không cần bàn về tương lai.
Thế nhưng anh dường như đã hiểu được suy nghĩ của cô. Vì vậy, anh đặc biệt chọn ngày hôm nay để công khai nói ra những lời này. Anh đang nói với cô rằng họ không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799306/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.