Sau Tết, Tống Dư An và gia đình đã chuyển đến nhà mới nên không thường xuyên trở về đây. Vì vậy, Hạ Du cũng đã lâu không gặp anh.
“Hôm nay là sinh nhật bố em, bố mẹ anh bảo anh qua đây mang chút quà.”
Tống Dư An đi tới, liếc nhìn Hứa Bạch Nghiên bên cạnh Hạ Du rồi hỏi: “Em vừa về đến nhà à?”
Hạ Du gật đầu.
Tống Dư An: “Vậy đi thôi, anh về cùng em.”
“...Được.” Hạ Du quay sang nhìn Hứa Bạch Nghiên: “Thế em đi trước đây.”
Hứa Bạch Nghiên không nói gì. Tống Dư An cũng không đợi anh nói, anh tiến lên, theo thói quen muốn giúp Hạ Du cầm đồ. Nhưng chưa kịp chạm vào, những món đồ đã bị Hứa Bạch Nghiên cầm đi trước.
“Anh đột nhiên nghĩ rằng dù sao cũng là sinh nhật nên anh vẫn nên tự mình nói với bố em một câu chúc mừng sinh nhật.” Hứa Bạch Nghiên nói.
Hạ Du: “Hả?”
Một người về nhà đột nhiên biến thành ba người về nhà.
Khi mở cửa, đầu Hạ Du vẫn còn ong ong, cảm thấy có gì đó không ổn. Nhưng không ổn ở đâu thì cô lại không nói ra được.
Tống Dư An đến nhà cô là chuyện rất bình thường. Còn Hứa Bạch Nghiên, anh đã tặng quà và nói muốn tự mình chúc mừng nên cô cũng không thể từ chối được.
Trong lúc suy nghĩ, cánh cửa đã mở ra. Bếp đang rộn ràng chuẩn bị bữa tối, TV trong phòng khách đang phát một chương trình tạp kỹ nào đó, tiếng cười nói và âm thanh giải trí rất náo nhiệt. Trên sofa có bốn người: bố, em trai, Hạ Hân Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799296/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.